VŨ MINH ĐỨC

(bút hiệu Quốc Anh)

VIẾT VĂN , LÀM THƠ , HỘI HỌA , ĐIÊU KHẮC , NHIẾP ẢNH

CÁI PHÒNG NHỎ - Quốc Anh

 

 
........Trong khi mình đang viết những dòng này thì gã đang ngồi đổ khuôn nhựa các thùng hàng xuất khẩu ở củ tri và tủm tỉm cười một mình khi nhớ lại hôm họp mặt

---o---

    TN. Một gã tuổi đã ngoài tứ tuần. Nước da hơi sạm nắng, tướng đi của gã khỏe khoắn và nhanh nhẹn. Gã sở hữu một khuôn mặt điển trai đầy đặn với cặp mắt tinh anh, lanh lẹ. Đôi môi của gã hồng hồng căng mọng tựa những tép cam tươi khiến các cô gái đôi khi cũng phải ganh tị. Trời phú cho gã cái tính chịu khó, ham tìm tòi học hỏi. Gã thạo rất nhiều nghề, hầu như lĩnh vực nào gã cũng mày mò nghiên cứu. Thời trai trẻ, gã có cả một kho sổ tay do gã ghi chép . Nào là những bản vẽ chế tạo các mô hình Phi Thuyền, Máy Bay. Tư liệu về nghành Gốm, về hóa chất… nhất là ngành Hóa nhựa hữu cơ, vô cơ. Gã còn nghiên cứu và tìm hiểu cả về ngành Kim Hoàn thời trang…Gã có rất nhiều bạn bè, nhất là vào cái thời Sinh Viên của gã…

---O---

    Hôm  nay, khác với mọi bữa gã thức dậy thật sớm. Bật mình cái phoóc, gã đã vào ngay cái phòng nhỏ khuất sau buồng ngủ của vợ chồng gã. Đưa tay mở nước vào cái bồn rửa mặt trong khi miệng hát nho nhỏ bài hát mà bạn gã đã tặng vào mấy tuần trước .

Hãy ngồi xuống đây, nhấp cạn chén say.
Nhớ lại tháng năm, chúng mình sống bên nhau.
Chút gì vấn vương, chút gì nhớ thương.
Những ngày xưa ấy xa rồi.

    Tâm trạng đang phấn khởi gã chợt chép miệng rồi lẩm bẩm một mình:

-    Mẹ kiếp ! hết trò rồi hay sao mà bắt mọi người phải chờ đợi cả tháng trời. Làm đứa nào đứa nấy trong lòng nôn nao mừng vui lẫn lộn. Lo chuẩn bị cả tuần mà vẫn chưa thấy hài lòng…Không biết hôm nay bận đồ gì để đi kia chứ ?

    Gã đánh răng, súc miệng, lau vội cái mặt rồi đi về phía góc phòng ngủ. Mở cánh tủ lớn ra… Ôi chao ! sao vợ gã sắm cho gã nhiều quần áo thế. Thú thực trong đời gã nhiều quần áo như vậy nhưng xem ra gã chỉ thích mặc áo thun ngắn tay và quần jean mà thôi. Mặc như vậy trông gã bảnh bao và năng động hơn nhiều. Đảo mắt một vòng quanh tủ; sau một hồi lựa chọn. Gã đưa tay với lấy cái áo thun màu đỏ và không quên cầm theo cái quần jean cố hữu muôn thủa bước quay về cái phòng nhỏ…

---O---

    Thoáng đấy mà trời đã đứng bóng rồi… Ngồi trên chiếc xe máy thân yêu của gã…Chiếc xe mà nhiều người đã trả gía cao mà gã chẳng bao giờ chịu bán hay đổi lấy cái mới. Chẳng là chiếc xe đó đã đem lại cho gã nhiều điều tốt lành. Tuy hơi cũ nhưng không bao giờ chết máy giữa đường, cũng như sự nghiệp của gã vậy luôn ăn nên làm ra. Đồng thời nó cũng là vật kỷ niệm của gã và vợ từ khi mới lấy nhau… Gã sửa lại cái cổ áo, Cài lại cái máy ảnh Canon, đưa tay thò vào túi quần xem có thiếu con Nokia vừa mới tậu không ? Bằng hai tay gã đưa cái mục kỉnh nên soi soi rồi dùng vạt áo lau lại cho sạch bụi. Chậm chạp cài lên cái đôi mắt tinh anh ấy ra điều quan trọng lắm lắm….

    Mưa… !  Sao lại mưa giờ này nhỉ ? giữa trưa mà từng đám mây đen vần vũ kéo về hội tụ cứ như là đi theo gã ăn tiệc không bằng ấy. Mặc kệ, thôi đành phải cất cái mục kỉnh ăn nói đi vậy. Tuy trời đổ mưa lớn nhưng hôm nay là ngày quan trọng. Gần một phần tư thế kỷ mới có mới có buổi họp mặt đẩu tiên này. Hơn nữa  gã nổi tiếng từ xưa tới nay là người có uy tín và trọng tình bạn… Gã nổ máy để lại đằng sau một cụm khói xe đen ngòm và lao vút về hướng đại học RMIT…

---O---

-       Đi kiểu gì zậy ? không có mắt à…!

    Tiếng của cô gái như đuổi theo sau chiếc xe tải nhỏ vừa chạy qua mặt, làm tung vũng nước trắng xóa. Nước bẩn vấy vào vạt áo trước khiến khuôn mặt cô nhỏ nhíu lại khó chịu…

    Nếu như cách đây 20 năm hẳn là Gã phải phá lăn ra cười thật lớn, nhưng bây giờ gã thấy cảm thông hơn với cô nhỏ. Bởi chính gã cũng bị hoàn cảnh tương tự cách đây ít phút. Nhìn lại cái áo đỏ lấm tấm hạt đất bẩn gã làu bàu:

-       Sài Gòn thay đổi nhiều. Đường phố rộng đẹp hơn, khung cảnh vui mắt hơn nhưng ổ gà thì sao vẫn nhiều vô kể…Không hiểu nổi…

    Thực vậy. Con đường gã đang đi, trước đây rất nhỏ chỉ vừa một chiếc xe lam (Lambro) đi lọt. Nay bỗng đô thị hóa nó được làm rộng tới hơn 100 mét, vậy mà khi mưa xuống nó để lộ ra biết bao là vũng nước. To có, nhỏ có. bé thì bằng cái thau con, lớn thì mấy nhóc tì tắm mưa có thể bơi lội ở trong đó cũng được…

   Chiếc xe máy leo được lên đến đỉnh cầu, quang cảnh hiện ra thật ấn tượng. Đường xá đan xen rộng rãi, tầm nhìn như được trải rộng tới chân trời. Xa kia là khu đô thị mới, gần lại một chút  là những khu đô thị diện ăn theo giữa những cánh đồng trống… Mưa vẫn rả rích quất vào (hai tép cam tươi). Nhấm nhấm có vị ngọt, không biết tại vì gã tưởng tượng hay vì vị ngọt của nước mưa? Chiếc xe rà rà theo chân phải của gã quẹo vào con đường nhỏ… Mới hai giờ, gã vẫn đến sớm hơn theo dự tính…

---O---

-       Ông bà chủ hôm nay bận rộn quá nhỉ, có việc gì cho tui phụ một tay?

    Gã bô bô nói trong khi khệ nệ bưng hai thùng 333 vào nhà. Tiếng chủ nhà từ phía sau  bếp vọng ra:

-       TN đợi L một chút, L đang dở tay cho cái món gỏi cá Đuối này …ra ngay đấy… Có gì to lớn đâu. N cứ ngồi nghỉ một chút rồi coi lại giúp L xem sắp xếp như vậy được chưa ?

   Gã xếp hai thùng bia vào phía góc nhà. Thả mình xuống bộ ghế nệm một cách khoan khoái. Vuốt lại mái tóc còn lấm tấm đọng vài giọt mưa… Gã cảm thấy mình xứng đáng được tận hưởng sự thư thái của không gian ngôi nhà đem lại.

    ...Không xứng đáng sao được khi chủ nhân ngôi nhà là một người lịch lãm với phong cách Hà Nội không lẫn vào đâu được. Văn hóa ứng xử của người Hà Nội thì khỏi phải nói; Trân trọng và quí mến khách, hơn nữa gã lại là bạn học cũ của vị nữ chủ nhân kia mà. Gã gật gù cái đầu ra chiều cảm phục chủ nhà lắm. Gã nghĩ :

-       Tài thật; căn nhà thật thoáng mát mặc dù chẳng cần dùng tới máy lạnh, Thiết kế nội thất theo kiểu không gian mở nhưng vẫn giữ được sự kín đáo đủ cần thiết đặc trưng của người Hà Thành. Ngồi một chỗ mà vẫn nhìn khắp được cả căn nhà, khiến ta cảm giác như rộng hơn rất nhiều. Cạnh chân thang được bố trí khéo léo bằng một hồ cá biển rộng chừng một mét vuông. Chiều cao thật vừa đủ khiến tầm mắt của khách sẽ dừng lại ở đó trước khi có thể tiến sâu hơn vào khu vực bếp phía sau. Cũng theo cách đó hồ cá biển còn đảm nhiệm luôn thế cho bức bình phong để che bớt căn phòng nhỏ ở sau nó. Còn một công năng nữa do nó đem lại là dùng để cân bằng ngôi nhà theo thuật Phong Thủy….

-       Chủ nhân chắc phải là một người sành điệu và phóng khoáng lắm. Trang bị nội thất cho ngôi nhà cực kỳ sang trọng. Bài trí trang thiết bị với tông màu nhẹ nhàng và rất thuận tiện cho người sử dụng…

    Đang mải suy nghĩ mông lung chợt có tiếng xe máy dừng ngay trước cửa nhà. Gã nhìn ra thấy người giao nước đá đang khom người bê một bao lớn bước qua khoảng sân trước. Bỏ điếu thuốc đang hút dở gã vội chạy tới đón bao đá trên tay người đàn ông ấy. Sau khi đã đem ra sau bếp gã quay lại trả tiền và không quên cám ơn người đã giao hàng cho mình.

    Thế đấy ! Tính gã lúc nào cũng vậy, rất mau mắn chẳng nề hà cho dù đó là việc lớn hay việc nhỏ

 

                                                                      còn tiếp

Topic: VŨ MINH ĐỨC

No comments found.

VŨ MINH ĐỨC

VŨ MINH ĐỨC

(bút hiệu Quốc Anh) VIẾT VĂN , LÀM THƠ , HỘI HỌA , ĐIÊU KHẮC , NHIẾP ẢNH

NHIẾP ẢNH

NHIẾP ẢNH

NGÀY MỚI BẾN SÔNG 1 BẾN SÔNG 2 CHÚA GIÊSU NHÀ THỜ HẠNH THÔNG PHAN THIẾT

THƠ - Minh Đức

THƠ - Minh Đức

HỘI NGỘ  Họp mặt về đây thỏa chuyện đời Bạn lòng tri kỷ vẫn khôn nguôi Truyền thần Đồ họa dăm...

ĐIÊU KHẮC - Minh Đức

ĐIÊU KHẮC - Minh Đức

PHÙ ĐIÊU CHỮ PHÚC

Search site